TUFS faculty and students can log in by entering your own ID and password.
Anyone outside of TUFS can use JPLANG learning materials without logging in.
Click the button for Japanese level and the language of description you want to use in the box on the right.
昔、ある村に一人のびんぼうな若者が住んでいました。いつもまじめに働いていましたが、生活は全然楽にはなりませんでした。ある日、いつもと同じように、山へ木を取りに行きました。家に帰る途中で、野原の雪の中につるがたおれているのを見つけました。つるは、羽にけがをして、苦しそうに鳴いていました。若者は、けがをしたところを川の水で洗ったり、薬をつけたりして、助けてやりました。元気になったつるは、何度もおじぎをして、空へとび上がりました。そして、若者の頭の上をゆっくり回ってから、山の向こうへとんで行きました。 Ngày xửa ngày xưa, trong một làng nhỏ có một thanh niên nghèo.Anh luôn làm việc rất chăm chỉ nhưng cuộc sống thì lúc nào cũng lam lũ, khốn khó.Một ngày kia, như thường lệ, anh vào núi kiếm củi.Trên đường từ núi về, anh nhìn thấy một con hạc bị rơi trong đống tuyết. Con hạc bị thương ở cánh, cất tiếng kêu nghe rất đau đớn. Anh thanh niên giúp đỡ con hạc bằng cách lấy nước sông để rửa vết thương ở cánh của nó và bôi thuốc vào đó.Con hạc trở nên khoẻ mạnh, cúi mình xuống chào mấy lần rồi bay lên trời.Sau khi lượn mấy vòng phía trên đầu chàng trai, con hạc bay về hướng núi.
それから二、三日たった、雪の降る夜、若者が家の中で仕事をしている時、戸をたたく音が聞こえました。 Khoảng 2-3 ngày sau, vào một đêm tuyết rơi, khi người thanh niên đang làm việc trong nhà, anh nghe thấy tiếng gõ cửa.
「こんなに夜おそく、だれだろう。」そう思いながら、若者は戸を開けてみました。そこには一人の美しい娘が立っていました。「私は、しんるいの家へ行くところですが、途中で、道にまよってしまいました。すみませんが、ちょっと休ませてくださいませんか。」 “Đêm hôm khuya khoắt thế này, ai thế nhỉ?”Anh vừa nghĩ như vậy, vừa ra mở cửa.Phía ngoài cửa là một người con gái xinh đẹp."Em đang trên đường đến nhà một người họ hàng những giữa đường bị lạc. Em rất xin lỗi vì làm phiền chàng nhưng chàng có thể cho em nghỉ nhờ một chút được không?"
「それは大変でしたね。どうぞ中に入って、休んで行ってください。寒かったでしょう。さあ、火のそばへ来て、あたたかい物を食べてください。」 "Vất vả quá. Mời nàng vào nhà và nghỉ ngơi đi. Chắc là nàng lạnh lắm. Nào, hãy lại gần đống lửa này và ăn một chút thức ăn nóng cho ấm lên."
その夜、親切な若者はその娘をとめてあげました。つぎの日、朝早くから娘は、食事の用意をしたり、そうじをしたりして、いっしょうけんめいに家の中の用事をしました。その日から娘はずっと若者の家にいるようになりました。 Đêm hôm đó, chàng thanh niên cho người con gái ngủ lại nhà mình.Ngày hôm sau, cô gái dậy từ sớm, thổi cơm, quét dọn nhà cửa rất chăm chỉ.Và kể từ đó cô gái ở lại nhà của chàng trai.
ある日、娘は若者に言いました。 Một ngày kia, cô gái nói với chàng trai:
「私はこれから特別の糸で布を作ります。その布ができたら、町へ売りに行ってください。町の人々は、めずらしがって、高く買ってくれるはずです。でも、私が仕事をしている時は、部屋の中を見ないでください。」 "Từ nay em sẽ dệt vải bằng một loại sợi đặc biệt. Khi tấm vải được dệt xong, chàng hãy mang vào thành phố để bán. Những người ở thành phố chắc sẽ biết được đây là loại vải quý hiếm và trả tiền cao. Nhưng khi em đang làm việc, thì chàng đừng nhìn vào trong phòng."
娘は、部屋に入ったまま、ずっと中で仕事をしていました。そして、一週間後に、美しい布を持って、出て来ました。若者は、その布を町へ持って行って、売りました。人々は、「見たことも聞いたこともないめずらしい布だ。こういうすばらしい布なら、高くても買いたい。」と言って、高いねだんで買いました。 Người con gái đi vào phòng, ở suốt trong đó dệt vải.Và một tuần sau, cô bước ra, tay cầm một tấm vải tuyệt đẹp.Chàng trai mang tấm vải đó vào thành phố bán."Tấm vải như thế này chúng tôi chưa từng nhìn thấy, cũng chưa từng nghe nói đến. Thật là hiếm có và tuyệt vời. Vải tuyệt vời thế này thì đắt chúng tôi cũng mua". Những người ở thành phố nói như vậy và họ mua tấm vải với giá rất cao.
若者がお金をたくさん持って、喜んで帰って来たので、娘もうれしそうな顔をしました。その日から若者は、お金がもっと欲しくなり、娘を働かせるようになりました。娘は、だんだん顔色がわるくなり、やせてきましたが、若者の喜ぶ顔が見たくて、布を作り続けました。 Người con trai vui vẻ mang theo rất nhiều tiền trở về nhà, nên nét mặt cô gái lộ rõ vẻ vui sướng. Từ hôm đó trở đi, chàng trai càng muốn có thêm nhiều tiền, anh bắt người con gái phải dệt thêm nhiều vải.Sắc mặt cô gái ngày càng xanh xao, thân hình thì ngày càng gầy gò ốm yếu, nhưng vì muốn nhìn thấy nét mặt vui sướng của chàng trai nên vẫn tiếp tục dệt vải.
ある日、若者は娘の部屋の中を見たくなりました。 Có một ngày, người con trai bỗng nảy ra ý định nhìn vào trong căn phòng của cô gái.
「どうして、あんな美しい布ができるのだろう。ちょっとだけなら、見てもかまわないだろう。」と思って、娘の働いている部屋へ行ってみました。若者は中を見て、びっくりしてしまいました。部屋の中では、やせたつるが自分の羽を一本一本取り、それで布を作っていたのです。 Người con trai nghĩ, "Tại sao nàng lại có thể dệt được một loại vải đẹp nhường ấy? Chắc là thử nhìn một chút cũng không sao". Nghĩ rồi người con trai đi đến căn phòng cô gái đang dệt vải và nhìn vào. Vừa nhìn vào phòng, người con trai đã giật mình.Trong phòng, một con hạc gầy gò, nhỏ bé đang dứt từng sợi lông của mình ra dùng làm sợi dệt vải.
若者に見られたのを知った娘は、部屋から出て来て、静かに言いました。 Biết mình đã bị chàng trai nhìn thấy, cô gái bước ra khỏi phòng lặng lẽ nói.
「あなたは、私の部屋の中を見ないと約束したのに、見てしまいましたね。私は前に助けていただいたつるなのです。あなたのために、働こうと思って、この家に来ました。でも、あなたが約束を守らなかったので、もういっしょにいることができません。」娘は、泣きながら、外へ出て行きました。 "Chàng đã hứa là không nhìn vào phòng của em nhưng chàng lại nhìn mất rồi. Em chính là con hạc mà ngày xưa chàng đã cứu giúp. Vì chàng, em đã đến ngôi nhà này. Thế nhưng, vì chàng đã không giữ lời hứa, chúng ta sẽ không còn ở bên nhau được nữa."Người con gái vừa khóc vừa bước ra ngoài.
「わたしがわるかった。ゆるしてくれ。わたしのそばにいてくれ。」 "Ta đã hiểu ra. Xin nàng hãy tha thứ cho ta. Xin nàng hãy ở lại cùng với ta."
若者が娘を追いかけて外へ出た時、鳥の鳴く声がしました。外にはもう娘はいませんでした。夕方の空を白いつるがとんでいるのが見えました。つるは、悲しそうに高い声で鳴きながら、夕やけの赤い雲の中に消えて行ってしまいました。 Khi chàng trai đuổi theo cô gái ra đến ngoài, thì nghe thấy tiếng chim hạc kêu. Bên ngoài không còn thấy cô gái đâu nữa. Và trên nền trời chiều, chàng nhìn thấy một con hạc màu trắng đang bay.Con hạc vừa kêu to một cách buồn bã, vừa bay đi mất vào trong đám mây màu hồng của buổi hoàng hôn.